Sầm Huệ Minh là ai – Sầm Huệ Minh đại gia giới siêu xe ?
Được mệnh danh là người đàn bà quyền lực của giới xe sang, chị Sầm Huệ Minh – bà chủ của showroom Sơn Tùng Auto tại Hà Nội là cái tên mà mỗi khi nhắc đến hầu như bất cứ ai mê xe cũng biết. “Nữ tướng” này chính là một trong số ít những nữ đại gia Việt sở hữu những chiếc siêu xe phiên bản giới hạn có 1-0-2 tại Việt Nam. Nhan sắc trẻ trung, xinh đẹp cùng với ý chí và nghị lực chính là yếu tố tạo nên một người phụ nữ thành công như chị.
Phụ nữ đi siêu xe không hiếm, nhưng phụ nữ bán siêu xe ở Việt Nam như Sầm Huệ Minh thì không có mấy người.
Từ “không biết mở cửa xe” thành “bà chủ showroom bán siêu xe”
Trước khi bén duyên với nghề buôn xe, Huệ Minh đã từng kinh doanh đồ gỗ. Chị chẳng có chút kiến thức nào về lĩnh vực mới, thậm chí còn không biết mở cửa xe thế nào. Thế nhưng, vì tò mò, vì muốn thử sức, vì cơm áo gạo tiền, người phụ nữ này quyết tâm đổi nghề.
Huệ Minh khởi đầu từ vị trí nhân viên bán hàng cho một đại lý Nissan. Nhà tuyển dụng yêu cầu chị học việc 3 tháng không lương, chị chấp nhận ký để không bỏ lỡ cơ hội, dù đó là gánh nặng lớn với một người phụ nữ đã có gia đình.
“Lúc đặt bút ký, tôi nghĩ trong đầu là không bao giờ để chuyện không bán được xe xảy ra. Tôi kiên định lắm, vạch rõ ràng mục đích của mình: Ngày hôm nay, mình sẽ làm gì và phải làm được cái gì?”, chị chia sẻ.
Kiến thức thiếu sót thì Huệ Minh dùng sự chăm chỉ để bù lại. Chị luôn cầm trên tay quyển sổ và cây bút, lẽo đẽo đi theo các kỹ thuật viên để học hỏi. Rốt cuộc, bằng những hiểu biết đã thu thập được sau 15 ngày, chị đã thuyết phục thành công vị khách đầu tiên mua chiếc Nissan Teana.
“Chiếc xe đầu tiên là chiếc tâm huyết lắm”, chị tâm sự. “Nhiều người cứ nói xe cộ là đam mê của đàn ông. Đâu phải! Phụ nữ cũng mê lắm chứ”.
Sau này, Huệ Minh chuyển qua làm việc cho một showroom khác, bắt đầu từ những chiếc xe có giá trị hơn 1 tỷ VNĐ. Là phụ nữ nhưng chị không ngại tìm hiểu máy móc từ tiền bối, thậm chí tự mình lộn gầm xe để kiểm tra. Ngay cả sau này, khi đã trở thành bà chủ, Huệ Minh cũng vẫn giữ những thói quen này.
“Ai muốn làm thầy thì cũng phải trải qua quãng thời gian làm thợ”, chị tâm sự. “Quan trọng hơn, tôi là người bỏ tiền ra đầu tư vào sản phẩm đó để đem về bán cho khách, việc đầu tiên tôi muốn, mình phải là người xem chiếc xe đó mặc dù tôi có thợ, thợ kiểm tra xe xong hết rồi”.
Năm 2016, khi thương hiệu Sơn Tùng Auto – một tên tuổi lớn trong làng bán xe – muốn nhượng quyền, Huệ Minh đã nhanh chóng chớp lấy cơ hội này. Từ một cửa hàng giậm chân tại chỗ vì khủng hoảng vào thời đó, chị đã vực lại và duy trì nó cho đến ngày nay, trụ vững qua cả đại dịch Covid-19.
Mỗi khách hàng đều là đại gia, đã mua thì không nên cân đo đong đếm
Thuyết phục khách giàu “xuống” tiền mua xe không phải chuyện đơn giản nên hiển nhiên người bán cũng phải có nghệ thuật. Huệ Minh cho biết, bí quyết của chị gói gọn trong hai chữ “đam mê”.
“Bản thân khách hàng khi họ tới với mình, nghĩa là họ đã có nhu cầu. Và nhiệm vụ của mình là truyền lửa cho họ, để đưa họ tới ‘chung kết’ nhanh hơn”, chị cho biết. “Tôi luôn nói với nhân viên rằng, con đường ngắn nhất dẫn tới bàn ký kết hợp đồng chính là dùng đam mê của bản thân thúc đẩy cảm xúc sẵn có bên trong mỗi khách hàng.”
Làm nghề bán xe, Huệ Minh tiếp xúc với đủ tầng lớp khách hàng, từ cao đến thấp. Tuy nhiên, đối với chị, họ không có sự khác biệt. Chỉ cần họ có nhu cầu, người phụ nữ này sẵn sàng phục vụ bằng tất cả khả năng.
“Nhưng với tôi, bản thân mỗi một khách hàng tới mua xe, họ đã đều là đại gia rồi. Còn họ mua xe to, hay xe nhỏ, điều này chưa cần bàn tới”, chị chia sẻ.
Quan niệm như vậy nên Huệ Minh luôn cố gắng để đổi lấy sự hài lòng của khách, cho dù bản thân phải chịu thiệt thòi. Tháng 4/2020, chị đặt mua chiếc Urus cho khách, đã chuyển tiền ra nước ngoài xong xuôi. Thế nhưng, do chênh lệch về múi giờ nên thông tin không được cập nhật, chiếc xe đó đã bị 1 người bản xứ mua mất.
Sự cố này khiến Huệ Minh vô cùng hoang mang. Chị không ngủ suốt 2 ngày 2 đêm, lùng sục mọi nơi để tìm một chiếc khác cho khách, dù full đồ hơn hay đắt hơn chị cũng cũng chấp nhận. May mắn thay, bà chủ showroom đã tìm mua được chiếc thay thế để giao đúng hẹn cho khách.
“Vì đối với tôi, đã hứa với khách thì phải làm được, nhất là khi khách đã cọc”, chị chia sẻ. “Bằng mọi giá phải mua được”.
Huệ Minh nhận định, đại gia Việt không thiếu người đam mê siêu xe. Họ sẵn sàng bỏ tiền ra để sở hữu, trải nghiệm sớm sản phẩm mới ra mắt, miễn là nó đủ cá tính. Dù tiền không phải là thứ dễ kiếm, chị vẫn hay khuyên khách không nên cân đo đong đêm, vì chút chênh lệch nhỏ mà bỏ qua địa chỉ bán xe uy tín.
“Thực ra khi đã có được sự tin tưởng giữa người mua và người bán, mọi chuyện trở nên rất dễ dàng. Có nhiều khách hàng đến với tôi và mua xe rất nhanh chóng chỉ với 2 câu hỏi được đặt ra. Đó là ‘Xe này giá bao nhiêu?’ và ‘Em để cho anh thì giá là bao nhiêu?’. Khi được thông báo giá cuối, khách hàng cũng đã ngầm hiểu rằng đó là mức giá tốt nhất mà người bán đưa ra cho ‘người nhà’”, chị tiết lộ.
Nhân viên bán hàng cũng phải có giá của một nhân viên bán hàng
Là “bóng hồng” hiếm hoi trong giới buôn xe, Huệ Minh phải đối mặt với không ít khó khăn và định kiến. Người ta hoài nghi khi thấy một người phụ nữ “chân yếu tay mềm”, từng không biết mở cửa xe, lại có thể trở thành bà trùm buôn xe đình đám.
“Nhưng có lẽ câu trả lời chính xác nhất là bởi vì tôi là một người phụ nữ có khả năng và dám làm”, chị nói.
Huệ Minh cho biết, chị sinh ra trong hình hài người phụ nữ, nhưng cảm thấy trí tuệ và bản lĩnh của mình không thua kém một người đàn ông. Bà chủ showroom này không ngại bắc ghế đứng xem khoang máy của một chiếc SUV cỡ lớn, hay làm việc suốt 16 tiếng đồng hồ mỗi ngày.
Theo Huệ Minh, buôn xe là ngành nghề nhạy cảm với phái nữ nên đương nhiên không thể tránh khỏi cám dỗ. Chị cảm thấy may mắn khi mình đủ tỉnh táo để không bị sa ngã trước chữ “tình” và chữ “tiền”, không gục ngã mà bỏ cuộc.
“Tôi vẫn luôn dạy nhân viên của mình: Dù có làm ngành nghề gì trong xã hội, hãy luôn giữ vững bản lĩnh. Hãy sống để người khác luôn tôn trọng mình. Một nhân viên bán hàng cũng phải có cái giá của một nhân viên bán hàng. Tuyệt đối không được đánh đổi mọi thứ chỉ để kiếm tiền”, chị khẳng định.
Người đời thường nghĩ rằng buôn siêu xe thì phải có “chống lưng”, nhưng Huệ Minh bảo chị không được may mắn như thế. Để trở thành bà chủ đình đám như ngày hôm nay, chị gần như phải tự lực mọi thứ, dù vẫn có sự giúp đỡ không nhỏ từ các tiền bối, bạn bè và gia đình.
“Ngành xe tại Việt Nam vô cùng khắc nghiệt. Nếu không được họ ủng hộ về mặt tinh thần, tôi đã gục ngã từ lâu rồi”, chị chia sẻ. “Phụ nữ đã đi bươn chải thì luôn cần ‘một cái chống lưng’ về tinh thần, một hậu phương vững chắc”.
Làm bà chủ của một showroom bán siêu xe có tiếng, Huệ Minh cho biết chị chẳng thể dành nhiều thời gian cho gia đình. Dù vậy, chị vẫn tranh thủ đưa con đi học mỗi sáng hoặc chơi với con khi rảnh.
“Tôi hiểu là một người phụ nữ thì đáng lẽ phải tề gia nội trợ, chăm con, nhưng tôi lại chọn con đường theo đuổi đam mê”, chị cho biết. “Gia đình cũng là nguồn động lực lớn nhất để tôi có thể tiếp tục cháy với đam mê mà không biết mệt mỏi”.
Chị thích chiếc xe nào nhất?
Xe nào tôi cũng thích, vì tôi đam mê xe mà. Là phụ nữ nhưng tôi quá thích tốc độ. Tôi thích lái những chiếc thể thao, vì tôi thích tiếng bô của nó, tiếng vào số, nhả số và cảm giác lái nữa.
Tôi không đi đua bao giờ, cả Car Passion cũng không đi. Nhưng tôi có một thói quen là lúc rảnh rỗi hay chạy xe ngoài đường, vào lúc đêm khuya, chạy một mình.
Những ngày stress vì khó khăn, liên tục ngày nào tôi cũng vác xe ra ngoài đi. Tôi vốn là người năng động, nếu bắt ngồi một chỗ thì cảm thấy như bị giam cầm, không thể nghĩ, không thể sáng tạo được gì.
Dù sao thì khi giãn cách xã hội, đi ô tô ra ngoài đường cũng không bị cấm.
Trong lúc lái xe tốc độ cao như vậy, chị nghĩ gì?
Tôi không làm gì cả. Không nghe nhạc, không suy nghĩ. Nếu như mình suy nghĩ gì đó thì không nên lái xe. Lúc chạy xe, tôi gần như thả lỏng, cảm giác thích thú, thoải mái.
Tại sao có những lúc đi xe tôi lại hạ mui, vì tôi thích nghe tiếng bô. Nó là một cái gì đó giúp mình bớt mệt mỏi và áp lực.
Tốc độ cao nhất chị từng chạy là bao nhiêu?
Tôi không thể chia sẻ được. Nhưng với người đam mê tốc độ, nếu như ở Việt Nam có những cung đường được đi tốc độ cao thì những người mê tốc độ như tôi chắc chắn sẽ trải nghiệm rồi.
Chị sở hữu bao nhiêu chiếc xe?
Tôi gạt bỏ từ sở hữu vì giờ tôi đi buôn xe rồi. Tôi muốn mình là người mang lại sự sở hữu đó cho tất cả các khách hàng.
Vậy có chiếc nào chị giữ lại mà không muốn chia sẻ?
Có, tôi có một chiếc Porsche Boxster. Gần như các siêu xe tôi đã đều đi hết rồi. Với tốc độ của Porsche Boxster thì không thể thỏa mãn tôi nhưng Porsche cuốn hút vì vẻ đẹp cổ điển của nó, nên tôi giữ nó.
Nói gì thì nói, con người ta dù có mạnh mẽ bao nhiêu đi chăng nữa thì một người phụ nữ vẫn có lúc nhẹ nhàng, dịu dàng. Khi trở về với con người thật của mình, thì tôi lại đi chiếc xe đó.
Bình thường chị không sống thật?
Nói vậy không có nghĩa bình thường tôi là con người giả dối. Mà vì tôi là phụ nữ, nhưng lại làm công việc dành cho nam giới nên công việc ảnh hưởng khá nhiều đến tính cách.
Nhiều người không thể hình dung được, một người phụ nữ như chị lại có thể lộn gầm một chiếc xe cũ để kiểm tra máy móc?
Khi đi vào ngành xe và nhất là buôn xe cũ thì mình phải là một người thợ. Tôi đã được học hỏi từ những người thầy, người anh đi trước. Đương nhiên, tôi phải biết về máy móc thì mới xem được xe, biết được tình trạng của nó như thế nào.
Lộn gầm để xem một chiếc xe cũ, lúc đó chỉ đơn giản tôi là một người thợ, và tôi cần xem xe này, giống như một bác sỹ khám cho một bệnh nhân vậy. Tôi cần biết chiếc xe này tình trạng ra làm sao, nó có va chạm, tai nạn, có ngập nước không?
Quan trọng hơn, tôi là người bỏ tiền ra đầu tư vào sản phẩm đó để đem về bán cho khách, việc đầu tiên tôi muốn, mình phải là người xem chiếc xe đó mặc dù tôi có thợ, thợ kiểm tra xe xong hết rồi.
Không phải vì tôi không tin tưởng thợ của mình mà chỉ là tôi muốn thỏa mãn sự yên tâm trong mình, phải xem lại sản phẩm mình vừa bỏ tiền ra chất lượng đến đâu.
Chị có biết, bức ảnh chị đội mũ bảo hiểm lái chiếc xe mui trần màu xanh như Grab vừa rồi đã rất “hot” không?
Tôi làm việc đó không phải để quảng bá thương hiệu của tôi hay nhằm thể hiện điều gì mà tình cờ là tôi có hỗ trợ một cậu em, quay một video hài ngắn. Bình thường thì tôi không nhận lời nhưng khi đọc kịch bản thì có một chi tiết khiến cho tôi muốn thử.
Bạn ấy bảo: Chị hãy giả làm một tài xế Grab, trải nghiệm cảm giác của một người làm công việc như vậy như thế nào?
Tôi đánh giá cao những anh chị đang làm công việc lái xe Grab, và tôi cũng muốn thử cảm giác của một người khi chạy xe để phục vụ ai đó sẽ ra sao?
Khi quay xong thì tôi nghĩ thế này: Công việc nào cũng rất tuyệt vời, ngành nghề nào cũng có giá trị riêng của nó. Giá trị đó nằm ở bản thân của người phục vụ.
Chị nói về việc hàng ngày cứ cố gắng cố gắng không ngừng. Sự cố gắng đó hướng tới đích đến cuối cùng là gì?
Ước mơ của tôi là mong có nhiều cơ hội mua thật nhiều xe đẹp về cho khách. Thứ 2 là từ một doanh nghiệp tư nhân, tôi muốn xây dựng một doanh nghiệp lớn, một mô hình chuyên nghiệp hơn và điều quan trọng nhất là tôi muốn đem lại nhiều cơ hội làm việc cho nhiều người. Đó cũng là đích đến cuối cùng.
(Tổng hợp)